Lúc đầu tôi và Chính ( cháu của tôi ,nhưng cùng tuổi ) bắt đầu từ một ý nghĩ đơn giản, “ Cậu và Cháu là hai người đầu tiên của thôn đượcđi học , chúng ta phải làm gì đó”
( Làmsân khấu, sáng mùng 5 tết )
Và rồi ý tưởng thành lậphội khuyến học đã được Chính đưa ra, với ý nghĩa là cổ vũ – động viên – khuyếnkhích các em học sinh trong thôn Bản Boong tích cực thi đua vượt khó vươn lêntrong học tập. Mới nghe qua đã thấy hoành tráng rùi, hai Cậu cháu quyết định chọn ý tưởng trên và đi vào triển khai. Ý tưởng thì hay thật đấy, nhưng thực hiện được nó làcả một vấn đề . Vào việc rồi mới biết, từ việc tham mưu, vận động,thuyết phuc, sao cho ban cán sự chi ủy thôn Bản đồng ý cho thành lập hội khuyếnhoc của thôn cho đến việc đưa ra được kế hoạch hoạt động của hội. Quan trọngnhất lúc đó là vận động bà con dân bản hiểu được ý nghĩa của hội khuyếnhoc tham gia ủng hộ cho hội, nhiều việc quá, có lúc tưởng như không thể ấy màcuối cùng cũng xong, trong đó chỉ có hai người làm. Sau hai Cậu cháu còn đùanhau “sao mình giỏi thế nhỉ!”
( sân khấu đã hoànthành )
... Buổi tối......
( trao quà khuyếnhọc)
Mỗi năm hội chỉ hoạt động khi kết thúc năm cũchuẩn bị đón năm mới, mà có phải chỉ viêc của hội khuyến học khôngđâu, tinh thần đang sung nên mình còn "gánh" thêm vai tròlàm "tổng đạo diễn" cho chương trình văn nghệ chào xuân của thônn, nghe hoành tá tràng chưa . vất vả mộttí,ấy mà lại hay, tất cả kiến thức học được ở trường lớp là minh vậndụng tuốt tuồn tuột vào đó. Vừa được làm đạo diễn, trưởng ban tổ chức, vừalà người viết kịch bản, lên chương trình, vừa là biên đạo múa, kiêm biênkịch, Và còn làm em xi ( MC ) nữa… quá ư là hoành táu! Còn Chính thì lo cáccông tác khác như các loại văn bản cần thiết, giấy mời đại biểu,chuận bị sân khấu, âm thanhánh sáng, thống kê danh sách các em có thành tích học tập tốt và đi mua quàtiến hành trao quà trong đêm công diễn văn nghệ…… công việc thì kể không hết.Ấy thế mà vẫn làm xong, thậm chí là làm tốt nữa là khác hehe…
( múa : xuân bản mèo)
( mặc dù trời lạnh vàmưa nhưng khán giả vẫn rất đông )
( nhảy hip hop )
Tết nào cũng làm, được 3năm rùi, thấy năm sau hoành tráng hơn năm trước nên vui lắm! Ban cán sự Thôn Bản vui, dân làng vui, các emhoc sinh được nhận quà khuyến học vui … trong đó mình và Chính là người vuinhất. Khi được nghĩ – được sống – được trăn trở - được làm một cái gìđó có ích cho cộng đồng, cảm giác đó thậ thú vị! Thằng Chính nói với tôi “ Cậu cháu ta đang trở thành người có ích cho xã hội rồi đấy” tôi ko nói gì, chỉ biết cầm chén zô thôi, đang sung mà...
( tiết mục nhảy tập thể của các em học sinh cấp hai )
Tết chỉ ở nhà không đichơi được với bạn bè, nên bọn nó trách móc ác lắm hix. Nó hỏi sao tết ko đếnchơi, thì cũng chỉ biết gãi đầu thôi vì chẳng có lý do nào biện minh cả. Các Cụngày xưa dậy chớ có sai “ Được cái này thì mất cái khác” Nhưng biết làm saođược “ Nhân bất thập toàn mà” mình phải cố gắng hơn nữa!
( tiết mục đơn ca củamột em thiếu nhi )
( Đoàn thanh niên thôn Hồi Mác đến giao lưu)
( kịch của Chi hộiPhụ nữ)
( giao lưu đại biểu )
( múa Giai điệu quêhương )
( đội văn nghệ chụpảnh lưu niệm sau khi chương trình kết thúc )
( Làmsân khấu, sáng mùng 5 tết )
Và rồi ý tưởng thành lậphội khuyến học đã được Chính đưa ra, với ý nghĩa là cổ vũ – động viên – khuyếnkhích các em học sinh trong thôn Bản Boong tích cực thi đua vượt khó vươn lêntrong học tập. Mới nghe qua đã thấy hoành tráng rùi, hai Cậu cháu quyết định chọn ý tưởng trên và đi vào triển khai. Ý tưởng thì hay thật đấy, nhưng thực hiện được nó làcả một vấn đề . Vào việc rồi mới biết, từ việc tham mưu, vận động,thuyết phuc, sao cho ban cán sự chi ủy thôn Bản đồng ý cho thành lập hội khuyếnhoc của thôn cho đến việc đưa ra được kế hoạch hoạt động của hội. Quan trọngnhất lúc đó là vận động bà con dân bản hiểu được ý nghĩa của hội khuyếnhoc tham gia ủng hộ cho hội, nhiều việc quá, có lúc tưởng như không thể ấy màcuối cùng cũng xong, trong đó chỉ có hai người làm. Sau hai Cậu cháu còn đùanhau “sao mình giỏi thế nhỉ!”
( sân khấu đã hoànthành )
... Buổi tối......
( trao quà khuyếnhọc)
Mỗi năm hội chỉ hoạt động khi kết thúc năm cũchuẩn bị đón năm mới, mà có phải chỉ viêc của hội khuyến học khôngđâu, tinh thần đang sung nên mình còn "gánh" thêm vai tròlàm "tổng đạo diễn" cho chương trình văn nghệ chào xuân của thônn, nghe hoành tá tràng chưa . vất vả mộttí,ấy mà lại hay, tất cả kiến thức học được ở trường lớp là minh vậndụng tuốt tuồn tuột vào đó. Vừa được làm đạo diễn, trưởng ban tổ chức, vừalà người viết kịch bản, lên chương trình, vừa là biên đạo múa, kiêm biênkịch, Và còn làm em xi ( MC ) nữa… quá ư là hoành táu! Còn Chính thì lo cáccông tác khác như các loại văn bản cần thiết, giấy mời đại biểu,chuận bị sân khấu, âm thanhánh sáng, thống kê danh sách các em có thành tích học tập tốt và đi mua quàtiến hành trao quà trong đêm công diễn văn nghệ…… công việc thì kể không hết.Ấy thế mà vẫn làm xong, thậm chí là làm tốt nữa là khác hehe…
( múa : xuân bản mèo)
( mặc dù trời lạnh vàmưa nhưng khán giả vẫn rất đông )
( nhảy hip hop )
Tết nào cũng làm, được 3năm rùi, thấy năm sau hoành tráng hơn năm trước nên vui lắm! Ban cán sự Thôn Bản vui, dân làng vui, các emhoc sinh được nhận quà khuyến học vui … trong đó mình và Chính là người vuinhất. Khi được nghĩ – được sống – được trăn trở - được làm một cái gìđó có ích cho cộng đồng, cảm giác đó thậ thú vị! Thằng Chính nói với tôi “ Cậu cháu ta đang trở thành người có ích cho xã hội rồi đấy” tôi ko nói gì, chỉ biết cầm chén zô thôi, đang sung mà...
( tiết mục nhảy tập thể của các em học sinh cấp hai )
Tết chỉ ở nhà không đichơi được với bạn bè, nên bọn nó trách móc ác lắm hix. Nó hỏi sao tết ko đếnchơi, thì cũng chỉ biết gãi đầu thôi vì chẳng có lý do nào biện minh cả. Các Cụngày xưa dậy chớ có sai “ Được cái này thì mất cái khác” Nhưng biết làm saođược “ Nhân bất thập toàn mà” mình phải cố gắng hơn nữa!
( tiết mục đơn ca củamột em thiếu nhi )
( Đoàn thanh niên thôn Hồi Mác đến giao lưu)
( kịch của Chi hộiPhụ nữ)
( giao lưu đại biểu )
( múa Giai điệu quêhương )
( đội văn nghệ chụpảnh lưu niệm sau khi chương trình kết thúc )